Editor: Dungpro
Trà o Phượng, Äó là má»t quá»c gia lá»n từ trÄm nÄm trưá»c, ngưá»i Äại lục biết Äến quá»c gia nà y cÅ©ng không nhiá»u. Cái nà y hình như là ngầm hiá»u, sau khi Trà o Phượng bá» diá»t quá»c thì má»i tin tức cÅ©ng bá» phong tá»a theo, chá» có nhân tà i á» tứ quá»c mà có quyá»n thế ngáºp trá»i má»i biết ÄÆ°á»£c chút tin tức, hÆ¡n nữa biết Äến cÅ©ng không toà n diá»n.
Như nÄm Äó, Thá»§y Lung á» kho sách cá»§a Tây LÄng Quá»c thấy má»t bá» sách có nói Äến Trà o Phượng quá»c, may mắn bá» sách kia thá»±c sá»± có nhắc Äến thuá»c Trưá»ng sinh bất lão, và hoà ng tá»c cá»§a Trà o Phượng quá»c.
Má»t bá» sách như váºy bá» giấu á» giữa vô và n sách cá»§a kho sách, muá»n tìm cÅ©ng khó khÄn, huá»ng chi phần lá»n ngưá»i Äá»c ÄÆ°á»£c cÅ©ng sẽ không láºp tức tin tưá»ng.
Trên Äại lục cÅ©ng không phải không có tin tức cá»§a Trà o Phượng quá»c, tháºm chà có quan há» vá»i thuá»c Trưá»ng Sinh Bất Lão và nói Äến mỹ nhân khuynh quá»c khuynh thà nh, nhưng mà những lá»i truyá»n nà y Äã bá» má»t thế lá»±c lá»n ngÄn chặn, không cho phép dân chúng loạn truyá»n, trái lá»nh nhẹ thì nhá»t và o Äại lao, nặng thì xá» quyết. Bá»i váºy, truyá»n ngôn má»i dần dần giảm bá»t, Äến bây giá» Äã không có dân chúng la truyá»n chuyá»n nà y, tháºm chà Äã quên Äi. Cho dù ngẫu nhiên nghe ÄÆ°á»£c, phần lá»n dân chúng bình thưá»ng Äá»u Äã không biết Trà o Phượng là gì, hoà n toà n coi là m nghe thoại bản, không thá»±c sá»± Äá» tâm.
Thà nh Lâm Hải chá» là má»t cái không ra danh thà nh nhá», cái khách Ä**m nà y lại là má»t cái khách Ä**m nhá» không tên tuá»i.Â
Tiếng kêu cá»§a nam tá» nà y rất lá»n, là m cho cả khách Ä**m sau Äó Äá»u an tÄ©nh lại.
á» Äây có lẽ ngưá»i nhất thá»i không rõ rà ng lắm kế lá»n cá»§a Trà o Phượng là cái gì, nhưng trong lá»i nói kia lại nhắc tá»i “Nam Vân Thà nh Bạch Thá»§y Lung” “Bảo tà ng” “Thuá»c Trưá»ng Sinh Bất Lão” từ ngữ quen thuá»c như váºy.
Bây giá» Äây cho dù là các quá»c gia hay là giang há» rá»ng lá»n, còn ai chẳng biết sá»± tá»n tại cá»§a Bạch Thá»§y Lung tá»n tại? Kia Äúng là có thai, cÅ©ng có thá» Äem võ lâm Thánh Tôn mê ÄÆ°á»£c thần há»n Äiên Äảo yêu nữ a! Äến như “Bảo tà ng” cùng “Trưá»ng Sinh Bất Lão dược” nà y lưỡng giả, chá» cần không phải ngá»c tá», Äá»u có thá» minh bạch nà y Äại biá»u cho cái gì.
Tuy nhiên Äại bá» pháºn ngưá»i cảm thấy nam tá» Äang kÃch Äá»ng nói báºy nói loạn, nhưng mà cÅ©ng không thiếu ngưá»i có lòng hiếu kỳ, kêu lên, “Bên kia, ngươi nói bảo tà ng và thuá»c Trưá»ng Sinh Bất Lão là chuyá»n gì xảy ra? Chuyá»n nà y có quan há» gì vá»i Bạch Thá»§y Lung?”Die nd da nl e q uu ydo n
Vẻ mặt kÃch Äá»ng Äến hông há»ng cá»§a nam tá» thấy có ngưá»i Äáp lại mình, láºp tức lá» ra nụ cưá»i tươi, hưng trà bừng bừng nói: “Các ngươi không biết, ta có má»t huynh Äá» là m viá»c á» hoà ng cung, hắn ngẫu nhiên nghe ÄÆ°á»£c bà vÄn. NÄm Äó Trà o Phượng há»§y diá»t, Hoà ng Thà nh trong vòng má»t Äêm tan biến…”
“Äợi má»t chút, ngươi nói Trà o Phượng là cái gì?” Có ngưá»i há»i.
Ngưá»i ká» chuyá»n xưa thÃch nhất là có ngưá»i cảm thấy hứng thú, không sợ ngươi há»i chá» sợ ngươi không há»i.
Vẻ mặt nam tá» tươi cưá»i nói: “Trà o Phượng quá»c a, Äúng là mấy ngà n nÄm nay là má»t cưá»ng quá»c duy nhất thá»ng nhất ÄÆ°á»£c thiên hạ, mà duy trì phá»n hoa Äến ngà n nÄm, bá»n há» thá» phụng thần thú Trà o Phượng, từng ÄÆ°á»£c ngưá»i trong thiên hạ xưng là Thiên Tá» chân chÃnh, may mắn ÄÆ°á»£c ông trá»i chiếu cá»! Hoà ng tá»c Trà o Phượng má»i ngưá»i Äá»u có dung mạo tuyá»t sắc, thiên phú tuyá»t Äá»nh… Khụ khụ, nhất quan trá»ng là … Trà o Phượng có má»t bảo tà ng quá»c gia, trêu chá»c ngưá»i trong thiên hạ cá»±c kỳ hâm má» thèm muá»n, Äó chÃnh là thuá»c Trưá»ng Sinh Bất Lão… A – – “
Tiếng kêu bén nhá»n, ngắt lá»i nam tá» Äang thao thao bất tuyá»t.
Lúc má»i ngưá»i nhìn thấy, liá»n thấy nam tá» thá»ng khá» che miá»ng, má»t chiếc ÄÅ©a Äâm và o má»t bên má, lại Äi xuyên qua bên kia, vừa lúc che miá»ng nam tá» lại, lại không thương tá»n tÃnh mạng cá»§a hắn.
Ai là m?
Trong lòng má»i ngưá»i kinh ngạc nghi hoặc bất Äá»nh, nhìn quanh trái phải, lại tìm không thấy ngưá»i ra tay.
Chá» có Lý Anh từng giá»t má» hôi lạnh trên trán, kinh ngạc nghi hoặc bất Äá»nh nhìn hai Äứa bé trưá»c mặt.
Lúc trưá»c hai Äứa bé biến ngưá»i thà nh vÅ©ng nưá»c, hắn chá» cho là trên ngưá»i hai Äứa bé có bà dược bảo vá», công phu cá»§a bản thân không ÄÆ°á»£c tá»t lắm. Nhưng mà lúc nhìn thấy hai Äứa bé chÆ¡i Cầm Nã Thá»§, hắn má»i cảm thấy hai Äứa bé quá không ÄÆ¡n giản, không lâu sau hắn cảm thấy hoa mắt, trong lá» tai liá»n nghe thấy má»t tiếng thét chói tai, sau Äó hắn ngẩng Äầu nhìn thấy Äôi ÄÅ©a cá»§a CÆ¡ Nhi thiếu Äi má»t chiếc ÄÅ©a.
Như váºy, sao hắn còn không rõ, chiếc ÄÅ©a chá»c thá»§ng miá»ng cá»§a nam từ kia chÃnh là chiếc ÄÅ©a Äã biến mất cá»§a CÆ¡ Nhi.
Hắn khóc ròng, yên lặng á»n Äá»nh ngón tay run rẩy cá»§a mình, trong lòng tại gầm thét: Hai Äứa bé nà y rá»t cuá»c Än cái gì mà lá»n thà nh cái bá» dạng nà y, không thá» nà o là yêu quái hóa thân Äi!
“Ầm Ä© muá»n chết.” CÆ¡ Nhi than thá» nói.
A Oán ngẩng Äầu hô má»t tiếng vá»i tiá»u nhá», “Äá»i má»t chiếc ÄÅ©a sạch Äến Äây.”
Tiá»u nhá» ngẩn ra rá»i giáºt mình, má»t há»i lâu má»i hiá»u ÄÆ°á»£c thá»±c ra tình hình là do hai Äứa bé nà y biến thà nh. Sắc mặt hắn trắng nhợt rá»i lại Äá» lên, má»t câu cÅ©ng không nói gì bá» chạy Äi lấy chiếc ÄÅ©a khác.
Khách Ä**m lại an tÄ©nh má»t lần nữa, nhưng mà lúc nà y toà n bá» lá»±c chú ý cá»§a má»i ngưá»i Äá»u Äặt trên ngưá»i hai Äứa bé.
“A a, a hu hu hu…” Nam tá» trưá»c còn nói chuyá»n rất cao hứng phấn chấn, lúc nà y chá» có thá» thương cảm phát ra giá»ng nghẹn ngòa thương cảm, ánh mắt sợ hãi lại phẫn háºn nhìn hai Äứa bé chằm chằm. Nhìn vẻ mặt hắn, hắn như muá»n há»i vì sao hai Äứa bé lại Äá»i xá» vá»i hắn như váºy.
Bá»i vì Ãt Äi má»t cây chiếc ÄÅ©a, CÆ¡ Nhi Äang Än cÆ¡m không thá» không dừng lại, trong chá»p mắt nhìn thấy sá»± tránh móc trong án mắt nam tá» kia, hắn nhẹ nhà ng nghiêng Äầu, không kiên nhẫn nói: “Ta nói, ngươi tháºt á»n à o.”
Ãnh mắt trong trẻo kia cá»§a hắn, rõ rà ng lá» ra má»t tia cảnh cáo.
Chá» cần nam tá» lại tiếp tục “á»n à o” như váºy, nói không chừng bé sẽ ra tay nặng hÆ¡n.
Rõ rà ng chá» là Äứa bé nho nhá», lại khiến cho nam tá» sợ tá»i mức im miá»ng luôn, tháºt sá»± không dám cãi lá»i.
Lát sau tiá»u nhá» run rẩy run rẩy Äem tá»i Äôi ÄÅ©a sạch má»i, lúc CÆ¡ Nhi ÄÆ°a tay cà m lấy, tiá»u nhá» kia vẫn run rẩy toà n thân, khiến cho CÆ¡ Nhi nhìn hắn má»t cái, lông mi ráºm run rẩy, Äôi mắt Äen nhánh lóe lên tia nghi hoặc.
Bá» dáng bé dá»a ngưá»i như váºy sao?
Hai Äứa bé phấn Äiêu ngá»c trác, Äôi mắt Äen nhánh như hắc diá»u thạch, ánh mắt nghi hoặc cà ng long lanh hÆ¡n.
Bá» dạng nà y cá»§a CÆ¡ Nhi khiến cho tiá»u nhá» Äang run rẩy Äã sá»m biến thà nh kinh ngạc và yêu thÃch – – Äứa bé Äáng yêu xinh Äẹp, luôn luôn không phân biá»t nam nữ chẳng phân biá»t tầng lá»p khiến ngưá»i ta yêu thÃch.
CÆ¡ Nhi thá»a mãn gáºt Äầu, nghÄ© thầm rằng: Quả nhiên bé là ngưá»i luôn khiến ngưá»i ta yêu thÃch!
Hắn trưá»c sau không ngừng so sánh khiến cho tiá»u nhá» im lặng không nói gì, má»i ngưá»i cÅ©ng bà ng quan như váºy. Chá» từng nghe nói nữ nhân hay thay Äá»i, tháºt không ngá» trẻ con cÅ©ng hay thay Äá»i, quả không sai.
Sau bữa cÆ¡m, A Oán và CÆ¡ Nhi tiá»n tay dắt tay Äi lên lầu Äi.
Bạch Há» lắc lư cái Äuôi, thảnh thảnh thÆ¡i thÆ¡i theo sau, trong lúc Äó nó quay Äầu liếc nhìn Lý Anh má»t cái, ánh mắt như muá»n nói: Còn không nhanh lên, tháºt sá»± là má»t chút hiá»u chuyá»n cÅ©ng không có.
Nếu Lý Anh là ngưá»i hiá»n Äại, nhất Äá»nh sẽ dá»±ng thẳng ngón giữa Äá» diá» n tả tình cảm mãnh liá»t trong ná»i tâm mình, nhưng mà chÃnh vì hắn không Äúng, cho nên hắn chá» có thá» yên lặng dưá»i cái nhìn châm chá»c cá»§a chá»§ tá» nà o â sá»§ng váºt Äó.
Ãng chá»§ khách Ä**m sắp xếp phòng cho khách Äúng là tá»t nhất.
Nhưng mà Äá»i vá»i hai Äứa bé từ nhá» Äã có những thứ tá»t nhất nà y thì những thứ mà há» cho là tá»t nhất nà y hoà n toà n có thá» nói lÃ ÄÆ¡n sÆ¡, trong phòng thoang thoảng mùi hương rẻ tiá»n, là m cho bá»n há» hắt xì liên tục hai cái.
Lý Anh á» phÃa sau lại nhìn vẻ ghét bá» cá»§a hai Äứa bé, hắn Äoán rằng có thá» hia Äứa bé nà y không thá» nà o chá»u ná»i, sau Äó sẽ bắt Äầu là m ầm Ä©? Dù sao nhìn quần áo, cách Än mặc và hà nh vi cá»§a hai Äứa bé cÅ©ng thấy toát ra quý khÃ, Äó là khà chất tuyá»t Äá»i sinh ra do cuá»c sá»ng an nhà n. Chá» là bây giá» cÅ©ng giá»ng như lúc trưá»c khi Än cÆ¡m, rõ rà ng là ghét bá» nhưng hai Äứa bé vẫn không nhanh không cháºm Äi và o, miá»ng than thá» hai câu ghét bá», Äá»ng tác trên tay chân cÅ©ng không cháºm, rút khÄn ra bắt Äầu lau dá»n.
Ngay từ Äầu Lý Anh không nhìn rõ, sau nÄm giây má»i hiá»u ra hai Äứa bé Äang dá»n phòng, Äá»ng thá»i thu tháºp phòng!
Tháºt sá»± là hai Äứa bé mâu thuẫn!
Toà n thân khà chất quý tá»c, Äứa bé tâm cao khà ngạo dù bình thưá»ng Äáng sợ, cÅ©ng sẽ là m cho ngưá»i ta thấy không thÃch. Nhưng mà chúng không giá»ng váºy, toà n thân thanh quý nhưng lại không câu ná», thá»nh thoảng nói lá»i cao ngạo là m cho ngưá»i ta khó chá»u, nhưng lại không tức giáºn ÄÆ°á»£c. Vá»n cho là bá»n chúng sá»ng an nhà n sung sưá»ng trong viá»n hoa, ai biết vá»i viá»c cá»§a ngưá»i lá»n bá»n chúng còn rõ rà ng hÆ¡n, lại còn là giải mang theo và i phần trẻ con, vá»n cho là gặp chuyá»n không như ý sẽ bám ngưá»i khóc lóc om sòm, nhưng chúng lại có nÄng lá»±c tá»± lá»±c cánh sinh.
Äầu tiên CÆ¡ Nhi lấy khÄn trùm lấy cái lư hương, vứt ra ngoà i cá»a sá».
“Oa hu! Ngưá»i nà o vứt váºy!”PhÃa dưá»i truyá»n Äến má»t tiếng kêu phẫn ná».
“…” Vẻ mặt CÆ¡ Nhi hiá»n nhiên có chút quẫn bách. Bé không nghÄ© rằng, phá»§i tay vứt má»t cái lại ná»n và o ngưá»i.
A Oán liếc mắt nhìn nó, “Không ÄÆ°á»£c có thói quen ném loạn Äá» bá» Äi.”
“Huynh không tư cách nói ta!” CÆ¡ Nhi trừng trừng mắt nhìn hắn.
A Oán nhún vai, liếc xéo Bé. Ãnh mắt giá»ng như Äang nói, thôi, không so Äo vá»i muá»i.
CÆ¡ Nhi hừ nhẹ, nhìn Lý Anh, “Bạch Trứng Tròn, vấn Äá» nà y vá»n là cá»§a ngươi, bá»i vì ngươi hoà n thà nh trách nhiá»m, ta má»i tá»± mình Äá»ng thá»§…”
“CÆ¡ chá»§ tá», Äá» ta xá» lý.” Lý Anh không chá» bé nói xong, cÅ©ng Äã hiá»u rõ ý cá»§a hắn rá»i. Nói nhiá»u như váºy, không phải là muá»n Äá» cho hắn là trá»n tránh trách nhiá»m sao. Tháºt là … Äến cái lông ta còn cảm thấy tháºt Äáng yêu, so vá»i viá»c cả Äá»i bá» dáng không ÄÆ°á»£c nói còn khiến hắn an tâm hÆ¡n.
CÆ¡ Nhi nhìn hắn rá»i Äi, nhẹ nhà ng vung tay lên cá»a liá»n Äóng lại, Äá» Bạch Äế canh ngoà i cá»a.
“Ngươi cảm giác ÄÆ°á»£c sao?” CÆ¡ Nhi nhảy Äến bên cá»a sá», trá»±c tiếp ngá»i á» trên bá» cá»a, nói vá»i A Oán, ánh mắt lại nhìn xuá»ng dưá»i.Die nd da nl e q uu ydo n
Bên ngoà i có má»t cái viá»n nhá», có hà nh lang và há» nưá»c. Lư hương bá» bé ném ra ngoà i nằm trên cò, bên cạnh còn có má»t ngưá»i Äứng ôm Äầu nhìn chung quanh giá»ng như muá»n tìm ngưá»i vừa ném trúng hắn.
Ngưá»i ná» tuá»i không lá»n, khoảng chừng 10 tuá»i, mặc cẩm y Äẹp Äẽ, diá»n mạo hung ác nham hiá»m rất có khà thế, nhưng mà bá»i vì da thá»t trắng nõn nên chẳng là m cho ngưá»i ta sợ hãi. Lúc nà y bên Äầu trái cá»§a hắn Äang chảy máu, má»t há» vá» bên cạnh Äang bÄng bó cho hắn, lại bá» hắn không kiên nhẫn gạt ra, vẻ mặt hung tợn.
Lúc nà y, hình như hẵn cÅ©ng nhìn thấy CÆ¡ Nhi, tầm mắt hai ngưá»i Äá»i diá»n nhau.
CÆ¡ Nhi thấy vẻ mặt cá»§a câu ta Äá» Äẫn, khà chất hung ác nham hiá»m tiêu tán không còn thấy bóng dáng tÄm hÆ¡i, lại thấy khuôn mặt cáºu ra bình thưá»ng cÅ©ng Äáng yêu, chá» là không xinh Äẹp tinh xảo như anh em CÆ¡ Nhi, loại Äẹp như Äao như gió rất dá» nhìn, má»i nét mõi vẻ trên khuôn mặt Äá»u Äẹp.
CÆ¡ Nhi tuyá»t Äá»i không thừa nháºn mình có chút ghen tá».
Khuôn mặt cha mẹ diá»n mạo Äá»u Äã rất ÄÆ°á»£c, lại quá Äẹp, Äẹp Äến không phân biá»t giá»i tÃnh. Tuy nhiên sau khi lá»n lên, cÄn bản không thá» nà o là m cho ngưá»i ta nháºn sai giá»i tÃnh, hai Äứa bé là tinh hoa cá»§a bá»n há», lại còn nhá», bá» dạng tinh xảo kia không phân biá»t ÄÆ°á»£c nam nữ.
Chá» cần là ngưá»i nhìn Äến khuôn mặt bá»n há», lại biết tên cá»§a bá»n há», Trưá»ng Tôn Oán không tá»i, Trưá»ng Tôn CÆ¡ vừa nghe sẽ cảm thấy là má»t bé gái.
“Cháºc.” CÆ¡ Nhi cong khóe môi, thu há»i tầm mắt, nhìn vá» phÃa A Oán.
A Oán không biết hắn vì sao bé thay Äá»i sắc mặt, Äi tá»i chá» bé, vừa Äi vừa nói chuyá»n: “ÄÆ°Æ¡ng nhiên cảm giác ÄÆ°á»£c, mẫu thân tá»i tìm chúng ta rá»i!” Vừa nhắc tá»i cái nà y, trên mặt hắn không khá»i tươi cưá»i, không há» tỳ vết chá» ÄÆ¡n thuần vì cao hứng mà cưá»i tươi, có thá» khiến cho má»i ngưá»i nhìn thấy tâm trà cÅ©ng bá» hòa tan.
“Oa?” Lá»i nói vừa xong, hắn cÅ©ng Äi tá»i bên cá»a sá», nhìn thấy Äứa bé trai lá»n hÆ¡n ngoà i cá»a sá» kia.
Vẻ mặt Äá»i phương Äã không thá» dừng lại như thế, chá» là ánh mắt lại vẫn thẳng tắp nhìn sang bên nà y.
A Oán và CÆ¡ Nhi tháºt không há» là hai Äứa bé song sinh, phản ứng khi vừa nhìn thấy cáºu bé kia cÅ©ng giá»ng như CÆ¡ Nhi, liá»n ngưng lại bÄ©u môi rá»i quay Äầu.
“A ~ Äầu ta u mê, choáng váng rá»i. Chẳng lẽ Äây là luyến ái mà di di sao?” Äứa bé lÆ¡n hÆ¡n phÃa dưá»i ôm Äầu loạng choạng, nghi hoặc ngẩng Äầu nhìn hai gương mặt giá»ng nhau như Äúc trên cá»a sá», than thá», “Di di nói, luyến ái là m cho ngưá»i ta Äầu óc choáng váng, khá» sá»… Ta hôn mê, váºy mà thấy ÄÆ°á»£c hai tiên nữ muá»i muá»i, là ta quá tham rá»i?”
Tiên nữ muá»i muá»i? Uh`m hừ, tiên nữ… Muá»i muá»i…
CÆ¡ Nhi và A Oán Äá»ng thá»i giáºt giáºt lá» tai, sau Äó hà nh Äá»ng vô cùng thá»ng nhất, ÄÆ°a tay dùng ná»i lá»±c hút lấy má»t thứ gì gần gần Äó, ném xuá»ng.
Lúc nà y Äứa bé kia nhìn thấy, lại không biết trá»n. Há» vá» bên cạnh tá»c Äá» cá»±c nhanh che trưá»c mặt hắn, dụng sá»ng lưng cá»§a mình chặn “hung khÔ kia.
“Buông ra, ngươi ngÄn cản ta rá»i!” Tầm mắt cáºu ta bá» chặn, vẻ mặt láºp tức hung ác.
Há» vá» không dám cãi lá»i, thân thá» tránh qua.
Chá» là cá»a sá» kia Äã Äóng lại.
Cáºu ta nhìn trên mặt Äất, thấy má»t cái gá»i Äầu và má»t ấm trà .
Ấm trà nát, gá»i Äầu dÃnh bùn Äất.
Cáºu ta vá»i và ng nhặt cái gá»i lên, ánh mắt vừa nghi hoặc vừa tiếc nuá»i nhìn cái ấm trà nát kia. Không phải chá» có má»t tiên nữ muá»i muá»i sao, chẳng lẽ Äó không phải ảo giác, tháºt sá»± có hai ngưá»i?
“Công tá», ngưá»i bá» thương!” Há» vá» hoà n thà nh trách nhiá»m nhắc nhá». Nhìn máu tươi chảy theo dòng, hắn cảm thấy so vá»i mình Äá»Â  máu còn hoảng há»t hÆ¡n. Không Äúng, nếu chÃnh hắn Äá» máu hắn chưa bao giá» hoảng há»t.
“Không có chuyá»n gì!” Cáºu ta sá» sá» cái trán bá» thương, tùy ý lấy tay lau, khóe miá»ng cong lên má»t nụ cưá»i vui vẻ.
Há» vá» vừa thấy hắn cưá»i như váºy, vẻ mặt hoảng sợ. Trá»i ạ, Äây là cáºu chá»§ ngoan Äá»c sao, cưá»i như váºy thấy thế nà o có phần ngá»c nha!
Trong lòng cáºu ta sung sưá»ng, tháºt không ngá» bá» ná»n má»t cái mà gặp ÄÆ°á»£c tiên nữ muá»i muá»i, Äây là duyên pháºn mà thoại bản nhắc Äến sao! So vá»i Tiên nữ muá»i muá»i, bá» thương má»t chút Äó tÃnh là cái gì, cho dù lại bá» Äáºp hai lần nữa cÅ©ng không có gì nha!
“Äi, Äi trả lại cái gá»i Äầu!” Cáºu ta nói, ôm gá»i Äầu chuẩn bá» dùng khinh công bay lên cá»a sá», bá»ng nhiên phát hiá»n hà nh vi như váºy quá ÄÆ°á»ng Äá»t rá»i.
Tuy nhiên bình thưá»ng hắn là m cà n Äã quen, nhưng mà dù như thế nà o cÅ©ng không có thá» Äá» cho Tiên nữ muá»i muá»i lưu lại ấn tượng xấu.
Há» vá» sau lưng hắn, vẻ mặt không biết phải nói gì. Cái gá»i nà y Äáºp bá» Äầu hắn, hắn còn tìm cách trả lại. Nà y… Công tá», có thá» nà o là bá» Äáºp vỡ Äầu nên ngu luôn rá»i?
Suy nghÄ© nà y vừa nảy ra Äã bá» tên há» vá» dáºp luôn. Ngà n vạn lần không thá» nha, nếu công tá» nếu bá» ngá»c, hắn cÅ©ng không sá»ng ÄÆ°á»£c rá»i!
Lý Anh vừa má»i Äi ra hà nh lang, lúc Äi tá»i sân thấy Cáºu bé Äầu Äầy máu Äi vá» phÃa mình, hai hà ng lông mà y cá»§a câu ta Äen Äặc dà i nhá», thẳng tắp Äến tóc mai, Äôi mắt không có từ nà o có thá» miêu tả ÄÆ°á»£c, rất Äẹp lại quá»· dá» lạnh lùng, Äôi môi má»ng như dùng Äao gá»t, nhếch lên má»t nét cưá»i.
Hắn cảm thấy, Äứa bé nà y cà ng hợp vẻ mặt lãnh khá»c hÆ¡n, lại giá»ng như cáºu ấm hắc ám, trà n ngáºp nguy hiá»m cÅ©ng Äầy sức quyến rÅ©. Nhưng mà hắn cưá»i lên, cÅ©ng không khó coi, chá» có phần quái dá», là m cho ngưá»i ta cảm thấy dưá»ng như hắn rất Ãt cưá»i, Ãt nhất bây giá» cưá»i có chút ngu Äần, cho nên có chút mất tá»± nhiên, cá» quái khiến ngưá»i ta không nhá»n ÄÆ°á»£c mà báºt cưá»i.
Lý Anh xấu há», vì sao gần Äây Äá»u gặp mấy Äứa bé cá» quái, má»i Äứa vừa gặp Äã biết không ÄÆ¡n giản. Tuy nhiên, hắn má»i gặp ÄÆ°á»£c ba ngưá»i mà thôi.
Vừa thấy trên trán Äứa bé trai kia bá» thương, hắn liá»n biết vá» nà y chÃnh là ngưá»i bá» rá»i.
“Vá» tiá»u công tá» nà y.” Lý Anh khom lưng vá»i cáºu ta.
Ai bảo hiá»n tại hắn là thuá»c hạ Äắc lá»±c cá»§a hai Äứa bé kia (tá»± nháºn, chân tưá»ng là b món Äá» chÆ¡i kiêm c* li), nhất Äá»nh phải là m ngưá»i chùi mông cho chá»§ tá» nhà mình.
Tiá»u thiếu gia kia nhÃu mà y, “Tránh qua má»t bên Äi.” Sau Äó không ÄỠý Lý Anh, trá»±c tiếp vượt qua hắn tiếp tục Äi.
“…” Tinh thần Lý Anh ảm Äạm. Ta Äi, hiá»n tại hà i tá» thế nà o, Äá»u Äã biến dá» sao! Như thế nà o lại có má»t Äám có cá tÃnh như váºy!
Hắn yên lặng nhìn chÄm chú và o tiá»u thiếu gia kia, nhìn Äá»i phương “Hùng há»” Äi vá» phÃa lúc nãy mình má»i Äi xuá»ng, má»i Äoán ÄÆ°á»£c Äá»i phương muá»n Äi tìm hai Äứa bé kia tÃnh sá» rá»i!
Nếu Äúng như váºy, hai Äứa bé sẽ trách mình là m viá»c bất lợi sao? Lý Anh láºp tức Äuá»i theo Äứa bé kia, nói vá»i hắn: “Vá» tiá»u công tá» nà y, cái nà y…”
“Bản công tá» hôm nay tâm tình tá»t, Äứng Äến trêu chá»c ta, nếu không ngươi sá»ng không bằng chết.” Äứa bé vừa má» miá»ng Äã nói khiến Lý Anh sá»ng không bằng chết.
Nhìn hai mắt Äứa bé liếc xéo sang, trong mắt hung quang lấp lánh, nhìn chÄm chú khiến Lý Anh hết há»n, nghÄ© thầm rằng lại là má»t Äứa bé sá»ng an nhà n sung sưá»ng mà bản lÄ©nh cao cưá»ng! Dá»±a và o, Äoà n Tiá»u Quá»· các ngươi, lợi hại như váºy vẫn không cần ngưá»i lá»n chúng ta sá»ng!
“Ta không phải ngưá»i xấu…” Hắn không nhá»n ÄÆ°á»£c biá»n giải.
“Mi thưa mắt tà , mà y cao Äá»ng tá» nhá», tươi cưá»i bất chÃnh, ngón tay có vết chai, dùng ám khÃ, bưá»c chân phiêu diêu, khinh công khá, lúc nói chuyá»n ánh mắt khác thưá»ng…” Cùng vá»i giá»ng nói lạnh lùng cá»§a cáºu bé vang lên, trán Lý Anh bắt Äầu Äá» má» hôi rá»i.
“Ngươi không phải Äại ác, nhưng tuyá»t Äá»i không phải ngưá»i lương thiá»n.” Cáºu bé cưá»i lạnh.
“HÃt – -” Lý Anh trá»±c tiếp hÃt má»t hÆ¡i khà lạnh, nói thá»±c ra là , ” Cưá»i như váºy má»i thÃch hợp vá»i ngươi, như lúc trưá»c ngá»c chết rá»i!”
Há» vá»: “…” Bá»i phục, rất bá»i phục! Tiá»u ca, ngươi là thần tượng cá»§a ta!
Lý Anh: “…” Äừng, ngà n vạn lần Äừng bá»i phục ta, ta bá» dá»a Äến u mê rá»i, biết váºy chẳng là m nha!
Má»t há»i yên tÄ©nh quá»· dá», tâm là hai bên tiá»u thiếu gia không biết, cÅ©ng không có hứng thú biết, hắn chá» biết tâm tình cá»§a hắn tá»t cÅ©ng không tha cho nam nhân trưá»c mắt nà y.
Khà thế cuá»ng bạo bÄng lãnh khà không Äá»nh bạo phát má» rá»ng, Äem hoa cá» chung quanh thá»i trúng bay lượn, mà từng mảng lá»n gãy Äoạn dáºp nát.
“Các ngươi tá»i cùng Än cái gì mà lá»n lên váºy!?” Lý Anh thuá»c loại cà ng khẩn trương miá»ng cà ng gây há»a, nhưng mà hà nh Äá»ng chá» có má»t không có hai. Chá» nghe hắn kêu thôi, liá»n biết hắn Äã khẩn trương Äến mức nà o rá»i.
Viá»c Äầu tiên hắn nghÄ© Äến là chạy, lúc xoay ngưá»i chuẩn bá» chạy, trong lòng nhá» lại. Thế giá»i nà y Äiên rá»i, trẻ con cá»§a thế giá»i nà y cÅ©ng Äiên rá»i, cả Äám Äá»u là yêu nghiá»t chuyá»n thế! Má»t hai Äứa Äã ngoan Äá»c như váºy, thông minh như váºy, lợi hại như váºy!
“Muá»n chạy?” Tiá»u thiếu gia cưá»i lạnh, Äánh ra má»t chưá»ng, ná» tung ngay trưá»c mặt Lý Anh.