Ngày hôm sau. Maryanne thay đổi phương hướng. Bây giờ bọn họ đang xuất phát đến bến cảng phồn hoa nhất, St. Paul.
Với tư cách là thành trấn phát triển nhất vùng duyên hải, chợ St.Paul càng có nguồn tài nguyên phong phú hơn cả. Đủ loại hải sản tươi sống, hoa quả, rượu ngon. Hàng hóa nước ngoài như hương liệu, đồ trang sức đặc sắc theo từng vùng.
Các cô nàng đủ loại màu da đeo khăn che mặt, để lộ đôi mắt còn rực rỡ hơn so với đá quý, quần áo lộng lẫy ôm sát vòng eo thon gọn, bày ra đường cong mềm mại. Ngón tay thon dài cầm hoa tươi mới hái, trên cánh tay khoác theo cái giỏ đầy ắp hoa quả. (chúng thuyền viên: (ˉ『ˉ))
Quán rượu lớn nhất và… Ừm… khu đèn đỏ lớn nhất. Mỗi ngày khách tựa nước chảy.
Vừa đến St.Paul, thuyền viên bị an bài mua đồ ăn, được cho phép rời thuyền thì họ đều như ngựa hoang tuột dây cương chạy về phía trung tâm thiên đường.
“Đã lâu rồi không được đi chơi! Uống rượu uống rượu! (^V^)” Manson soải chân liền muốn theo thuyền viên đang chạy về phía quán rượu. Lại bị Roger ở phía sau bắt lại. “Trên thuyền có cả đống rượu, bây giờ chúng ta phải đi xem vũ khí.”
“Chỉ uống một ly?” Manson muốn thỉnh cầu mặc cả.
“Không được.” Roger một tiếng cự tuyệt. “Cũng vì có một thuyền trưởng thích buông thả như anh, cho nên mới có một đống thuyền viên thuộc dạng thích buông thả.” Roger kéo áo Manson từ từ lôi anh rời khỏi quán rượu.
Manson: “Q_Q, (>__