Há» Má» Nhi Äẹp Äến ngây ngưá»i!
Nhưng khi Äứng chung vá»i Thẩm SÆ¡ Tuyết, hai ngưá»i lại mang vẻ Äẹp rất khác nhau.
Má»t ngưá»i có Äôi mắt quyến rÅ© câu há»n.
Má»t ngưá»i trong trẻo thuần khiết như dòng suá»i nhá».
âCô Há», xin má»i ngá»iâ.
Nhiá»u nÄm Äã trôi qua, khi gặp lại Há» Má» Nhi, Thẩm SÆ¡ Tuyết rất cÄng thẳng.
âKhông không không, má»i phu nhân ngá»iâ, Äá»i diá»n vá»i Thẩm SÆ¡ Tuyết, Há» Má» Nhi vô cùng lá» Äá».
âPhu nhân tháºt là xinh Äẹpâ, Há» Má» Nhi khen không tiếc lá»i.
âQuá khen rá»i, cô Há» Äẹp hÆ¡n tôi nhiá»uâ, Thẩm SÆ¡ Tuyết vẫn chưa thá» thả lá»ng.
âNhanh tháºt Äấy, Äứa bé cÅ©ng Äã lá»n rá»iâ, Há» Má» Nhi cảm thán.
âỪ, Äúng váºy!â
Thẩm SÆ¡ Tuyết lá» phép nói: âMấy nÄm nay, tháºt cảm Æ¡n các vá» Äã chÄm sóc cho anh Tuấnâ.
âLà m gì có, là anh ấy chÄm sóc chúng tôi má»i Äúngâ.
Trưá»c mặt Thẩm SÆ¡ Tuyết vô tri không biết gì, Há» Má» Nhi vá»i và ng trả lá»i.
Nhá» lại nÄm xưa, lúc Thẩm SÆ¡ Tuyết còn trẻ Äã cứu mạng Lôi Tuấn, má»i có Thiên Vương Thần Äiá»n ngà y nay.
Có thá» nói, Thẩm SÆ¡ Tuyết chÃnh là Äại ân nhân cá»§a Thiên Vương Thần Äiá»n.
Thẩm SÆ¡ Tuyết chá» biết Lôi Tuấn tham gia quân Äá»i, cÄn bản không ngá» Äến thà nh tá»±u ngà y hôm nay cá»§a anh, hÆ¡n nữa những chuyá»n nà y, nếu không phải vạn bất Äắc dÄ© sẽ chẳng có ai nói sá»± tháºt cho cô biết cả.
Dù sao, sức mạnh cá»§a Thiên Vương Thần Äiá»n Äúng là ngoà i sức tưá»ng tượng.
Ngưá»i bình thưá»ng không hiá»u ná»i, cÅ©ng không chấp nháºn ná»i.
âá»i giá»i Æ¡i, sÄ© quan Há» Äến rá»i Äấy à â.
Kim Bưu bưá»c nhanh tá»i, mặt mà y tươi như hoa xuân.
Từ ngà y gặp Há» Má» Nhi, Kim Bưu Äã biết thế nà o là thần há»n mê mẩn.
Là kẻ già u có nhất thà nh Hương Giang, thứ hắn không bao giá» thiếu chÃnh là tiá»n và gái Äẹp, thế nhưng hắn chẳng thá» nà o chá»ng lại ná»i sức quyến rÅ© ma quái cá»§a Há» Má» Nhi.
Có Äiá»u nói gì thì nói, Kim Bưu cÅ©ng chá» dám nằm mÆ¡ thôi.
HỠMỠNhi là ai nà o? Hắn biết, quá biết nữa là khác!
Là Nữ vương La Sát!
Ảo má»ng cá»§a ngưá»i Äà n ông nà y, cÅ©ng chÃnh là ác má»ng cá»§a hắn.
âChà o ông chá»§ Kim, thần sắc không tá» chút nà o!â, Há» Má» Nhi cưá»i nói.
âNhá» sÄ© quan Há» cả Äấy, mấy ngà y rá»i không gặp, cô lại cà ng xinh Äẹp, Äúng là Äá» ngưá»i ta thèm chảy cả nưá»c miếng!â
âÃng chá»§ Kim à , Äùa giỡn cÅ©ng ÄÆ°á»£c thôi, nhưng giá Äắt lắm Äấyâ.
âKhông dám, không dámâ.
âCÅ©ng ÄÆ°á»£câ.
Há» Má» Nhi nói xong, liếc mắt nhìn Lôi Tuấn, sau Äó quay lưng ra ngoà i.
âVáºy anh Äi mau Äi, công viá»c quan trá»ng hÆ¡nâ.
Thẩm SÆ¡ Tuyết là ngưá»i rất nhạy cảm hiá»u chuyá»n, vừa nghe nói Lôi Tuấn báºn viá»c, láºp tức gáºt Äầu.
âBá» Æ¡i, nhá» vá» sá»m nhaâ, Tiá»u Niá»m lưu luyến không nỡ rá»i.
âBá» hứa vá»i con, lúc Tiá»u Niá»m thức dáºy, ngưá»i Äầu tiên con thấy chÃnh là bá»â, Lôi Tuấn nhẹ nhà ng nói.
âBá» cá»§a con là tá»t nhất trên Äá»iâ.
âNhá» nghe lá»i mẹ, Äừng chạy lung tung nhéâ.
âAnh yên tâm, mau Äi Äi!â, Thẩm SÆ¡ Tuyết thúc giục.
â¦
NÄm ngưá»i cùng ngá»i trên má»t chiếc xe Jeep.
Hết rẽ trái lại rẽ phải, cuá»i cùng trá»i tá»i má»t má»i Äến má»t cái ngõ.
Äầu ngõ là má»t cái quán nhá» vá»i lèo tèo và i bà n cho khách ngá»i, Äúng rá»i Äấy, Äây là má»t quán Äá» nưá»ng.
âCó lá»n không hả Há» Má» Nhi?â
Cao Cương vô cùng kinh ngạc nói: âCô má»i Äiá»n chá»§ và bá»n tôi Äi Än Äá» nưá»ng vá»a hè tháºt á?â
âÄúng rá»i, sao hả, Bắc Vá»±c nghèo Äến thế à ?â, Ãu Dương Sát trêu ghẹo.
âThiếu tiá»n thì nói tôi má»t tiếng, tôi vặn cá» má»t Äám hải tặc là Äá»§ cho cô Än xả láng cả nÄm luônâ, Lý LÄng Phong chen má»m.
Vá» phần Lôi Tuấn, anh cÅ©ng chá» má»m cưá»i ý nhá», không nói nên lá»i.
âTiá»n? Bá»t giỡn, bà Äây giá»ng như thiếu tiá»n lắm hả?â
Há» Má» Nhi cưá»i nói: âCả Bắc Vá»±c nà y, bất ká» là Ỡthà nh phá» nà o, muá»n Än cái gì tôi bao tất, nhưng mà cảm giác hà i lòng ngon miá»ng dá» gì có ÄÆ°á»£c.
Khó lắm má»i có dá»p Än uá»ng vá»i anh Tuấn, tá»± do tá»± tại là quan trá»ng nhấtâ.
âNhưng thế nà y chẳng phải hÆ¡i bá» kẹt xá» sao?â, Cao Cương lại cưá»i nói.
âAnh biết quái gì chứ, quán nà y ngon cá»±c luôn nhé, tôi là khách ruá»t á» Äây Äóâ.
HỠMỠNhi liếc Cao Cương cháy mặt.
âTôi thấy cÅ©ng ÄÆ°á»£c Äấyâ..